Vậy là hôm nay mình tròn 28 tuổi rồi, sao nhanh vậy. Buổi sáng mình nhận được tin nhắn chúc mừng sinh nhật của mấy người bạn.Vui lắm, khi mà vẫn có những người bạn nhớ tới sinh nhật của mình, chỉ một tin nhắn thôi, nhưng cũng thấy ấm lòng.
Mình làm một cái bánh sinh nhật đem vô công ty, nhưng mà quên chụp hình lại, đến lúc ngồi suy nghĩ đến chuyện viết blog mới nhớ ra, lần sau phải rút kinh nghiệm. Giờ nghĩ trưa mọi người mang trái cây, rau câu ra ăn, vui ơi là vui.
Một tuổi mới đến rồi vậy mà mình chẳng có gì mới hết, chỉ thấy quanh đi quẩn lại trong cái vòng lẩn quẩn, hết công việc lại về nhà, muốn thay đổi chút gì đó, nhưng lại cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu. nhưng chắc từ giờ trở đi mình phải cố gắng thật nhiều nữa, lúc nào cũng luôn dặn bản thân mình là phải cố gắn đi lên chứ.
Còn buổi chiều nay thì sao đây, mong là mọi việc vui vẻ và tốt đẹp sẽ đến với mình. Happy birthday to me!
Trong xa cách, tình yêu ví như ngọn lửa trong gió. Gió sẽ thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng thành đám cháy lớn.
25 thg 10, 2010
17 thg 10, 2010
Mùa thu yêu đương
Mùa Thu Yêu Đương
Sáng tác: Lam Phương
Ca sĩ: Huy Tâm - Quỳnh Vi
Anh muốn đôi ta
mãi như người tình
Vui đời hẹn hò
Khi trên giòng suối,
Khi trên đồi buồn
Nửa đêm thanh vắng
dìu đến công viên
Đôi trẻ lạc loài trên xác lá vàng
Mùa thu yêu đương
Đường vào Paris
Có lắm nụ hồng
Có tiếng thì thầm,
Nhưng anh chẳng cần
Mình sống cho nhau
Vượt lòng đại dương
Mình gặp lại đây
Sau cơn khát dài
thương nhớ bao ngày
Tình yêu trong tay
Mùa thu ơi
Paris dệt mộng tình si
Khi nghe người đi vào đời,
Thấy lòng như bớt đơn côi
Bờ môi em là nguồn tin yêu đắm đuối
Ngày thuyền tình vào bến mới
Ta sẽ cho nhau tình yêu tuyệt vời
Anh ước mai sau cũng như ngày đầu
Thương lời ngọt ngào
Đưa anh vượt khỏi cơn đau ngày nào
Mùa thu thay lá, mùa nối tơ duyên
Anh nguyện một đời tình ta mãi là
Mùa thu yêu đương
Sáng tác: Lam Phương
Ca sĩ: Huy Tâm - Quỳnh Vi
Anh muốn đôi ta
mãi như người tình
Vui đời hẹn hò
Khi trên giòng suối,
Khi trên đồi buồn
Nửa đêm thanh vắng
dìu đến công viên
Đôi trẻ lạc loài trên xác lá vàng
Mùa thu yêu đương
Đường vào Paris
Có lắm nụ hồng
Có tiếng thì thầm,
Nhưng anh chẳng cần
Mình sống cho nhau
Vượt lòng đại dương
Mình gặp lại đây
Sau cơn khát dài
thương nhớ bao ngày
Tình yêu trong tay
Mùa thu ơi
Paris dệt mộng tình si
Khi nghe người đi vào đời,
Thấy lòng như bớt đơn côi
Bờ môi em là nguồn tin yêu đắm đuối
Ngày thuyền tình vào bến mới
Ta sẽ cho nhau tình yêu tuyệt vời
Anh ước mai sau cũng như ngày đầu
Thương lời ngọt ngào
Đưa anh vượt khỏi cơn đau ngày nào
Mùa thu thay lá, mùa nối tơ duyên
Anh nguyện một đời tình ta mãi là
Mùa thu yêu đương
11 thg 10, 2010
Điều anh chưa biết
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng mỗi khi em nói không nhớ anh là lúc đó em đã nhớ anh thật nhiều thật nhiều…
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng anh là người mà em nhớ đến trước khi đi ngủ và sau khi em thức giấc.
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng khi gặp anh em giả vờ như không quan tâm nhưng khi anh quay đi thì em lại nhìn theo anh.
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng mỗi khi em nói không nhớ anh là lúc đó em đã nhớ anh thật nhiều thật nhiều…
Anh sẽ không biết được rằng em đã hủy hết mọi cuộc hẹn ngày thứ bảy với bạn bè và chỉ chờ điện thoại của anh thôi.
Anh sẽ không biết được rằng em đã học nấu những món thật ngon để làm cho anh ăn nhưng lại hay nói là em không biết nấu ăn đế cho anh cười.
Anh sẽ không biết được rằng mỗi ngày em đều xếp một ngôi sao may mắn dành cho anh và gởi vào đó những lời chúc tốt đẹp nhất.
Anh sẽ không biết được rằng khi đi một nơi thật đẹp thì em chỉ muốn có ba mẹ và còn một người nữa là anh bên cạnh để cùng chia sẽ cảm xúc.
Anh sẽ không biết được rằng điện thoại của em chỉ lưu được có 75 tin nhắn, vì vậy trước khi xóa những tin nhắn cũ của anh, em đã đọc đi đọc lại cả chục lần và ghi cẩn thận vào một cuốn sổ nhỏ.
Anh sẽ không biết được rằng anh là người đầu tiên mà em muốn chia sẻ niềm vui và nỗi buồn.
Anh sẽ không biết được rằng anh là người con trai đầu tiên mà em chọn làm người yêu mặc dù xung quanh em có rất nhiều chàng trai tán tình..
Anh sẽ không biết rằng em đã buồn như thế nào khi anh quên ngày 20/10 vì quá bận rộn cho chuyến công tác.
Anh sẽ không biết được rằng nỗi sợ hãi lớn nhất của em không phải là bóng đêm mà là mất anh.
Anh àh, còn rất nhiều điều mà anh chưa biết nhưng giờ đây chắc anh sẽ không bao giờ được biết vì anh đã xa em thật rồi.
Anh sẽ không bao giờ biết được em đã khóc rất nhiều nhưng cố gắng làm như là không có chuyện gì xảy ra cả để anh không bị day dứt khi ra xa em.
Anh sẽ không bao giờ biết được là em đã nhắn tin cho anh rồi lại thôi rồi lại nhắn nhưng rồi lại thôi...
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng dù xa anh nhưng em vẫn nhớ anh...
Nhưng một điều mà anh biết được là em luôn chúc anh hạnh phúc mãi mãi…
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng anh là người mà em nhớ đến trước khi đi ngủ và sau khi em thức giấc.
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng khi gặp anh em giả vờ như không quan tâm nhưng khi anh quay đi thì em lại nhìn theo anh.
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng mỗi khi em nói không nhớ anh là lúc đó em đã nhớ anh thật nhiều thật nhiều…
Anh sẽ không biết được rằng em đã hủy hết mọi cuộc hẹn ngày thứ bảy với bạn bè và chỉ chờ điện thoại của anh thôi.
Anh sẽ không biết được rằng em đã học nấu những món thật ngon để làm cho anh ăn nhưng lại hay nói là em không biết nấu ăn đế cho anh cười.
Anh sẽ không biết được rằng mỗi ngày em đều xếp một ngôi sao may mắn dành cho anh và gởi vào đó những lời chúc tốt đẹp nhất.
Anh sẽ không biết được rằng khi đi một nơi thật đẹp thì em chỉ muốn có ba mẹ và còn một người nữa là anh bên cạnh để cùng chia sẽ cảm xúc.
Anh sẽ không biết được rằng điện thoại của em chỉ lưu được có 75 tin nhắn, vì vậy trước khi xóa những tin nhắn cũ của anh, em đã đọc đi đọc lại cả chục lần và ghi cẩn thận vào một cuốn sổ nhỏ.
Anh sẽ không biết được rằng anh là người đầu tiên mà em muốn chia sẻ niềm vui và nỗi buồn.
Anh sẽ không biết được rằng anh là người con trai đầu tiên mà em chọn làm người yêu mặc dù xung quanh em có rất nhiều chàng trai tán tình..
Anh sẽ không biết rằng em đã buồn như thế nào khi anh quên ngày 20/10 vì quá bận rộn cho chuyến công tác.
Anh sẽ không biết được rằng nỗi sợ hãi lớn nhất của em không phải là bóng đêm mà là mất anh.
Anh àh, còn rất nhiều điều mà anh chưa biết nhưng giờ đây chắc anh sẽ không bao giờ được biết vì anh đã xa em thật rồi.
Anh sẽ không bao giờ biết được em đã khóc rất nhiều nhưng cố gắng làm như là không có chuyện gì xảy ra cả để anh không bị day dứt khi ra xa em.
Anh sẽ không bao giờ biết được là em đã nhắn tin cho anh rồi lại thôi rồi lại nhắn nhưng rồi lại thôi...
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng dù xa anh nhưng em vẫn nhớ anh...
Nhưng một điều mà anh biết được là em luôn chúc anh hạnh phúc mãi mãi…
6 thg 10, 2010
Anh
Ca sĩ: Hồ Quỳnh Hương
Sáng tác: Xuân Phương; Lời: Nguyệt Moon
Một lời anh không muốn nói
Là một mai hai ta không cách xa
Em vẫn nhớ dẫu muôn vàn xa cách
Nỗi yêu thương đã nguôi phút giây nào.
Nhủ lòng mình phải quên để bước tiếp
Một cuộc sống bên em không có anh
Thế nhưng sao thật khó và em đã mỏi mệt
Bước trên đường đời, một mình thiếu vắng anh.
Làm sao em ru nổi những đêm dài
Làm sao cho con tim đã lạnh lùng
Chỉ mong anh đừng để tình lạnh giá…
Hãy sưởi ấm bằng ý nghĩ về em
Hãy cho tình mình nụ hôn nồng say
Hãy gọi thầm tên nhau trong mơ.
Và em muốn hét lên cho thỏa nỗi nhớ
Cho vơi đi những khát khao trong lòng
Cho dịu đi tình yêu như cháy bỏng
Nỗi nhớ anh nghẹn ngào ngập tràn trong tim em.
Và em hứa sẽ quên anh, anh đừng buồn
Xóa hết đi tình yêu xưa bỏng cháy
Thiêu đốt em mỗi khi đông lạnh về
Với em giờ này
Có những điều quan trọng hơn cả sự lừa dối...
Và yêu anh.
4 thg 10, 2010
Dìn Kí
Hôm trước chở mẹ với Su đi thành phố, lúc trưa về đi vòng vòng mà chẳng biết ăn gì, trời thì nắng chang chang, rủ mẹ thôi để về đến gần nhà rồi ghé Dìn kí ăn, sẳn dịp rủ mấy đứa em xuống ăn cho vui, ở đây được cái rộng rãi và mát mẻ nên ở chơi tới chiều luôn.
Ăn uống xong thì có chổ cho mọi người nghĩ trưa luôn, làm mình cũng ngủ được một giấc, xong lại thức dậy đi chụp hình nữa, Su thì mãi mê với khu vui chơi cho trẻ em, nào là nhà banh , xích đu, nhóc chơi hoài mà không chán chứ, chơi xong rồi lại đòi đi bơi nữa.
Chọn chổ ngồi gần phía ngoài sông, trên bè, dù là trưa nắng nhưng gió sông mát rượi luôn.
Các loại hải sản tươi sống |
Cá mặt quỷ |
Cá mập |
Ăn uống xong thì có chổ cho mọi người nghĩ trưa luôn, làm mình cũng ngủ được một giấc, xong lại thức dậy đi chụp hình nữa, Su thì mãi mê với khu vui chơi cho trẻ em, nào là nhà banh , xích đu, nhóc chơi hoài mà không chán chứ, chơi xong rồi lại đòi đi bơi nữa.
Chọn chổ ngồi gần phía ngoài sông, trên bè, dù là trưa nắng nhưng gió sông mát rượi luôn.
1 thg 10, 2010
Lavender
Dù chưa một lần tận mắt nhìn thấy cành hoa lavender, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy yêu màu hoa tím ấy. Cảm giác thật bình yên và thoáng buồn khi nhìn thấy một cành hoa tím, nên không phải vô tình mà khi bắt gặp một bức hình nào có hoa tím là tôi lại save vô máy tính, để mỗi khi rãnh rỗi lại mở ra xem.
Cũng như ngày hôm nay vào trang google, gõ vào mỗi dòng chữ "Lavender" lại tìm thấy một câu chuyện tình thật sâu sắc và lãng mạn về hoa lavneder, cộng thêm những bức hình chụp cánh đồng hoa lavender tím ngát.
Ngày xưa ở một làng quê nhỏ yên bình, có hai đứa trẻ vẫn thường hay chơi đùa trên cánh đồng hoa oải hương ở dưới chân đồi. Chúng rất thích đến đây vào mỗi buổi chiều, để được nằm dài trên cánh đồng hoa, thả hồn vào mây gió, để được ngắm trời, mây và những bông hoa tím đung đưa theo làn gió nhẹ.
Cũng trên cánh đồng hoa oải hương, hai người đã hẹn ước khi nào lớn lên sẽ cưới nhau. Cô bé ngắt một cành hoa oải hương tách đôi và cho vào hai chiếc lọ nhỏ xíu, mỗi người giữ một lọ.
Một ngày kia, chuyện không may đã xảy ra. Một tai nạn đã khiến cậu bé phải nằm bất tỉnh trên giường bệnh. Bố mẹ cậu phải đưa cậu ra nước ngoài chữa trị.
mười lăm năm sau. Cậu bé ngày xưa nay đã trở thành ca sĩ nổi tiếng. Anh trở về làng quê cũ để tìm lại những ký ức về tuổi thơ đã mất sau tai nạn. Mười lăm năm sau, kể từ ngày cậu bé ra đi cô bé vẫn chưa từng rời khỏi làng quê một lần. Cô mở một trang trại trồng hoa ngay dưới chân đồi, nơi có cánh đồng hoa oải hương thơm ngát. Hàng ngày cô vẫn đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, và hy vọng một ngày nào đó anh sẽ trở về.
Vào một buổi chiều khi chàng trai đi dạo, anh đi về phía chân đồi nơi có cánh đồng hoa oải hương tím biếc. Hai người đã gặp lại nhau sau mười lăm năm xa cách, nhưng thật trớ trêu thay, họ không thể nhận ra nhau. Họ nói chuyện với nhau, trở thành bạn, họ kể chuyện cho nhau nghe. Chàng trai kể về chuyện anh trở về là để tìm lại ký ức. Anh đưa cho cô xem chiếc lọ nhỏ bên trong có bông hoa oải hương mà anh đã giữ bấy lâu nay, cô gái liền nhận ra đó chính là cậu bé ngày xưa, người mà cô đã chờ đợi mười lăm năm qua.
Hàng ngày cô đưa anh đi đến những nơi mà trước kia hai người từng đến, kể cho anh nghe những kỷ niệm ngày xưa của hai người. Sau một thời gian anh cũng nhớ lại được những chuyện từ quá khứ. Họ yêu nhau, và có khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc bên nhau.
Tưởng rằng từ đây họ sẽ đc sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi, nhưng ai ngờ đâu, số phận lại một lần nữa chia cách hai người. Cô gái bị mắc một căn bệnh hiểm nghèo. Trước lúc ra đi cô gái đưa cho chàng trai lọ thuỷ tinh nhỏ và nói với chàng trai: "Anh hãy giữ lấy chiếc lọ này, nhìn thấy nó như là thấy em, như vậy chúng mình sẽ được ở bên nhau mãi mãi".
Sau khi cô gái ra đi, chàng trai vô cùng đau khổ. Anh quyết định sẽ vẫn ở lại, tiếp tục trồng hoa trên mảnh đất mà ng yêu anh đã trồng. Mỗi buổi chiều anh lại ra đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, chờ đợi, đợi một ngày nào đó cô sẽ theo những làn gió trở về bên anh.
Cũng như ngày hôm nay vào trang google, gõ vào mỗi dòng chữ "Lavender" lại tìm thấy một câu chuyện tình thật sâu sắc và lãng mạn về hoa lavneder, cộng thêm những bức hình chụp cánh đồng hoa lavender tím ngát.
Ngày xưa ở một làng quê nhỏ yên bình, có hai đứa trẻ vẫn thường hay chơi đùa trên cánh đồng hoa oải hương ở dưới chân đồi. Chúng rất thích đến đây vào mỗi buổi chiều, để được nằm dài trên cánh đồng hoa, thả hồn vào mây gió, để được ngắm trời, mây và những bông hoa tím đung đưa theo làn gió nhẹ.
Cũng trên cánh đồng hoa oải hương, hai người đã hẹn ước khi nào lớn lên sẽ cưới nhau. Cô bé ngắt một cành hoa oải hương tách đôi và cho vào hai chiếc lọ nhỏ xíu, mỗi người giữ một lọ.
Một ngày kia, chuyện không may đã xảy ra. Một tai nạn đã khiến cậu bé phải nằm bất tỉnh trên giường bệnh. Bố mẹ cậu phải đưa cậu ra nước ngoài chữa trị.
mười lăm năm sau. Cậu bé ngày xưa nay đã trở thành ca sĩ nổi tiếng. Anh trở về làng quê cũ để tìm lại những ký ức về tuổi thơ đã mất sau tai nạn. Mười lăm năm sau, kể từ ngày cậu bé ra đi cô bé vẫn chưa từng rời khỏi làng quê một lần. Cô mở một trang trại trồng hoa ngay dưới chân đồi, nơi có cánh đồng hoa oải hương thơm ngát. Hàng ngày cô vẫn đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, và hy vọng một ngày nào đó anh sẽ trở về.
Vào một buổi chiều khi chàng trai đi dạo, anh đi về phía chân đồi nơi có cánh đồng hoa oải hương tím biếc. Hai người đã gặp lại nhau sau mười lăm năm xa cách, nhưng thật trớ trêu thay, họ không thể nhận ra nhau. Họ nói chuyện với nhau, trở thành bạn, họ kể chuyện cho nhau nghe. Chàng trai kể về chuyện anh trở về là để tìm lại ký ức. Anh đưa cho cô xem chiếc lọ nhỏ bên trong có bông hoa oải hương mà anh đã giữ bấy lâu nay, cô gái liền nhận ra đó chính là cậu bé ngày xưa, người mà cô đã chờ đợi mười lăm năm qua.
Hàng ngày cô đưa anh đi đến những nơi mà trước kia hai người từng đến, kể cho anh nghe những kỷ niệm ngày xưa của hai người. Sau một thời gian anh cũng nhớ lại được những chuyện từ quá khứ. Họ yêu nhau, và có khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc bên nhau.
Tưởng rằng từ đây họ sẽ đc sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi, nhưng ai ngờ đâu, số phận lại một lần nữa chia cách hai người. Cô gái bị mắc một căn bệnh hiểm nghèo. Trước lúc ra đi cô gái đưa cho chàng trai lọ thuỷ tinh nhỏ và nói với chàng trai: "Anh hãy giữ lấy chiếc lọ này, nhìn thấy nó như là thấy em, như vậy chúng mình sẽ được ở bên nhau mãi mãi".
Sau khi cô gái ra đi, chàng trai vô cùng đau khổ. Anh quyết định sẽ vẫn ở lại, tiếp tục trồng hoa trên mảnh đất mà ng yêu anh đã trồng. Mỗi buổi chiều anh lại ra đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, chờ đợi, đợi một ngày nào đó cô sẽ theo những làn gió trở về bên anh.
Bánh trung thu muộn
Hôm nay ngày âm là 22 tháng 08 rồi, vậy mà giờ mình mới post hình mấy cái bánh trung thu lên nên phải để là bánh trung thu muộn, mấy bửa trước lu bu quá trời, sẳn hôm nay rảnh nên viết 1 loạt bài lên blog luôn.
Năm nay là năm đầu tiên mình làm bánh trung thu. từ trườc giờ chưa bao giờ có ý nghĩ là mình làm được bánh trung thu hết, nhưng dạo này hay lang thang trên mấy trang blog của mấy chị, thấy nhà ai cũng làm bánh trung thu, mình cũng bon chen làm thử coi sao.
Mấy hôm lên mạng copy một đống công thức luôn, mình làm ra thành phẩm cũng được khoảng 18 cái, nhưng chỉ làm nhân đậu xanh và trứng muối thôi, tại mình cũng k thích ăn bánh trung thu thập cẩm.
Làm xong đem biếu nhà mấy dì mấy cậu, ở nhà chỉ để lại vài cái cúng thôi, mình ăn thấy thích ghê, chắc do mình làm nên mình thấy ngon. Vậy là năm sau mình sẽ làm tiếp.
Năm nay là năm đầu tiên mình làm bánh trung thu. từ trườc giờ chưa bao giờ có ý nghĩ là mình làm được bánh trung thu hết, nhưng dạo này hay lang thang trên mấy trang blog của mấy chị, thấy nhà ai cũng làm bánh trung thu, mình cũng bon chen làm thử coi sao.
Mấy hôm lên mạng copy một đống công thức luôn, mình làm ra thành phẩm cũng được khoảng 18 cái, nhưng chỉ làm nhân đậu xanh và trứng muối thôi, tại mình cũng k thích ăn bánh trung thu thập cẩm.
Làm xong đem biếu nhà mấy dì mấy cậu, ở nhà chỉ để lại vài cái cúng thôi, mình ăn thấy thích ghê, chắc do mình làm nên mình thấy ngon. Vậy là năm sau mình sẽ làm tiếp.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)