Trong xa cách, tình yêu ví như ngọn lửa trong gió. Gió sẽ thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng thành đám cháy lớn.
4 thg 1, 2011
Ngày cuối năm
Chỉ còn vài giờ nữa là đã hết năm 2010, bước qua năm mới, tất bật để hoàn thành hết phần việc còn lại của năm cũ, nhưng mình vẫn nghe trong lòng chút bậng khuân của cái khoảnh khắc giao thời. Bước đến bên cửa sổ để nghe chút gió lạnh lạnh, chút nắng vàng, để cố níu kéo khoảng thời gian ít ỏi này lại, bởi vì mình biết rằng chỉ cần sáng mai thức dậy tấm lịch cũ trên tường sẽ được thay mới, mình sẽ lớn thêm một tuổi và ba mẹ sẽ già thêm một tuổi, mà mình thì lúc nào cũng còn như đứa con nít, lúc nào cũng muốn nép vào vòng tay của ba mẹ.
Một năm qua với bao nổi buồn, niềm vui, những gì đã làm được và những gì còn dang dỡ. Trải qua bao khó khăn buồn vui trong cuộc sống để thấy mình chững chạc hơn, già dặn hơn.
Cảm ơn cuộc sống đã dạy cho mình biết bao bài học. Cảm ơn ba mẹ đã sinh ra mình, yêu thương, lo lắng cho mình đến tận lúc này.
Cảm ơn con gái, đã làm cho cuộc sống mẹ thật ý nghĩa, cho mẹ một nụ cười thật đáng yêu và vòng tay bé xíu nhưng ấm áp vào mỗi buồi chiều mẹ đi làm về đến nhà.
Cảm ơn những tin nhắn của bạn luôn quan tâm lo lắng cho mình, để lúc nào mình cũng cảm nhận được một thứ tình cảm thật ấp áp, bình yên và mỗi khi gặp bạn mình như trẻ lại với những nụ cười .
Cảm ơn những người bạn đã bên cạnh tôi, chia sẽ với tôi từng niềm vui nỗi buồn.
Năm cũ sắp bước qua, năm mới sẽ đến đúng như quy luật của tự nhiên, và con người mình cũng vậy bước sang tuổi mới, suy nghĩ và cảm nhận của mình trong cuộc sống rồi cũng sẽ mới hơn, mong là năm mới mọi thứ tốt đẹp sẽ đến với mình nhiều hơn.
Đâu đó lại vang lên câu hát...
....lặng lẽ, mùa đông như câu hát cuối cùng, những gì đã qua sẽ còn lại trong chúng ta
Lặng lẽ,mùa xuân như câu hát bắt đầu, từ giây phút giao thừa, thì thầm bao ước ao...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)