Trong xa cách, tình yêu ví như ngọn lửa trong gió. Gió sẽ thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng thành đám cháy lớn.

23 thg 3, 2011

Học quên

            Bài viết này mình đọc được trên trang báo Ngoisao.net, copy lại, để dành tặng một người bạn, và cũng để biết đâu, một ngày nào đó mình cũng sẽ cần đến đó, để học cách quên.

            Mỗi chúng ta, để yêu được một người và tìm được người yêu mình, có lẽ không phải là dễ. Đó là cả một quá trình dài và đầy thử thách. Với người này, việc chia tay và quên một người là chuyện không khó khăn gì. Nhưng với người khác, thì đó là cả một vấn đề không nhỏ.


Đó là khi bắt đầu một ngày mới, bạn học cách tự nhủ rằng với lòng: "Mình phải quên".
Đó là mỗi buổi sáng thức dậy, bạn học cách không nhắn tin, không gọi điện với người đó
Đó là khi tỉnh giấc, bạn tự lên kế hoạch cho mình luôn bận rộn với công việc, vui chơi, bạn bè, gia đình... để lấp đầy khoảng trống bỗng dưng được tạo ra ấy.
Và đó là khi một ngày bạn biết, bạn phải bước đi một mình.
Rồi sẽ có lúc bạn cân bằng được cuộc sống của mình với những thói quen và niềm vui đang dần mở ra xung quanh. Bạn vui mừng trong chốc lát và thầm nghĩ: "Hình như mình đang dần quên được rồi". Nhưng rồi sẽ có một ngày, một đêm, một giây phút nào đó, lòng bạn bỗng chùn lại và một nỗi nhớ cồn cào không thể che giấu bao vây bạn. Bạn lại thất vọng và thừa nhận "Thì ra mình hoàn toàn chưa quên được". Bạn vật vã và dường như kiệt sức sau những cố gắng tưởng như vô ích kia.



Đừng vội nản chí... đừng vội tự trách mình đã quá yếu đuối.
Vì chỉ có tình yêu thật sự mới làm bạn khó quên như thế.
Và tình yêu đó quá đẹp để bạn phải nhớ đến như vậy.
Vậy tại sao bạn không vui mừng rằng: "Đã có lúc bạn có một tình yêu đẹp vô cùng". Trên thế gian không phải ai cũng may mắn tìm được tình yêu và cũng không phải ai cũng từng có diễm phúc trải qua một mối tình đẹp, nếm trải những vui buồn đắng cay trong tình yêu.
Để có thể yêu, người ta cũng cần có cái gọi là "duyên". Đừng nghĩ rằng bạn thật không may khi đánh mất tình yêu, mà hãy nhủ rằng bạn đã may mắn biết bao khi đang giữ cho mình những kỷ niệm khó quên mà không phải ai cũng có. Và hãy hãnh diện rằng... bạn từng một lần "yêu" và đã biết "thế nào là yêu".
Đừng níu kéo khi chữ "duyên" kia thật sự đã không còn.
Bạn đã cố gắng... không ai phủ nhận điều đó.
Càng cố gắng... khi không thành... có lẽ bạn sẽ càng mệt mỏi.
Hãy để mọi chuyện tự nhiên. Rồi thời gian sẽ là bạn đồng hành giúp bạn.
Bởi thời gian là vô cùng vô tận, nên bạn đừng lo rằng bạn sẽ thiếu thời gian để làm điều mình muốn.
Dù có là một năm, 5 năm, hay thậm chí là 10 năm...
Tin rằng bạn sẽ làm được... bạn sẽ quên được.
Và cũng chính thời gian... sẽ giúp bạn tìm thấy một tình yêu mới cùng những cung bậc tình cảm riêng của nó.
Từ từ thôi nhé... bắt đầu tập gói những ký ức tình yêu đẹp đã có, cất nó thật kỹ vào một góc sâu trong tim.
Tập quan sát và cảm nhận những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
Khám phá những điều mới mẻ vẫn đang diễn ra.
Cuộc sống là những trang sách đang chờ bạn mở ra và khám phá.
Kỷ niệm rồi sẽ chìm vào quá khứ như nó cần phải thế.
Rồi sau này dù có lần mở ra, tim bạn có thể vẫn bồi hồi nhưng nó sẽ không còn đau nhói.
Hãy nhớ điều này nhé...
"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"

20 thg 3, 2011

Lời khuyên cho tuổi 30

Ở độ tuổi 30, bạn nên biết cách làm đẹp cho mình và hãy bắt đầu lên kế hoạch cho mình.

1. Đi bộ thư giãn ngoài trời mỗi ngày ít nhất 20-30 phút thay vì ngồi lì văn phòng. Bước đi và chớ nghĩ suy gì!

2. Ngủ sâu từ 7- 8 giờ mỗi đêm để cơ thể thức dậy tràn đầy năng lượng!

3. Đừng bỏ quên những sở thích thời con gái như: du lịch, đan móc, thêu thùa, may vá, làm bánh…

4. Đừng chỉ trò chuyện cùng đồng nghiệp hoặc tâm sự với người cùng tuổi. Nói chuyện với người già và trẻ nhỏ, và bạn sẽ thấy những cách nhìn khác nhau về cuộc sống, tươi sáng và thú vị hơn rất nhiều!

5. Đôi khi, dành cho bản thân những khoảng thời gian một mình, chẳng hạn ngồi nhâm nhi tách cà phê trong một góc của quán quen và đọc sách.

6. Đừng nghĩ 30 tuổi thì không thể chơi games! Ngoài ra, tích cực chơi bóng rổ cùng con, cùng bé tô màu, chơi trò giải ô chữ, chơi sudoku… hay làm tất cả những điều khác với bạn thường ngày cũng sẽ đem lại nhiều điều thú vị.

7. Học một ngoại ngữ mới qua các bài hát, xem phim.

8. Tha thứ cho ai đó: Một phút giây giận hờn là mất đi một phút giây hạnh phúc, vì vậy hãy bỏ qua để chính mình được thư thái hơn.

9. Đừng quên chuyện buồn bằng cách lao vào làm việc. Không ích gì đâu, có khi còn làm hỏng việc và chán ghét chính công việc của mình.

10. Khi gặp stress, có một gợi ý là: đóng cửa phòng, bật nhạc và nhảy như thể không ai nhìn thấy.

11. Khi thức dậy vào mỗi sáng, đừng xuống giường vội mà hãy nán lại một vài phút, và nghĩ đến những điều tốt đẹp.

12. Thử thay đổi những gì đã gắn bó với mình quá lâu, chẳng hạn thử một kiểu trang điểm mới, một mái tóc, chai nước hoa, hay một chiếc váy mới…

13. Đừng mãi nghĩ về những gì không hay trong quá khứ và cũng đừng quá lo lắng về những gì chưa đến ở tương lai. Quan trọng nhất luôn là hiện tại.

14. Bạn có những điều muốn tâm sự? Gọi ngay cho cô bạn thân hoặc “hội tám” đi nào! Có thể đã lâu bạn không gặp họ và giờ thì hẳn có khối điều để tíu tít với nhau.

15. Nụ cười có thể làm bay biến mọi nỗi buồn.

16. Nước và trái cây luôn là bạn đồng hành của những cô gái đẹp.

17. Lắng nghe những bản nhạc êm dịu.

18. Chuẩn bị một bồn tắm lãng mạn với chàng, với những ánh nến lãng mạn và mùi tinh dầu nồng nàn.

19. Lên đường đi du lịch hoặc dã ngoại, tới những nơi bạn có thể nằm dài trên cỏ, tắm nắng bên bờ biển, hoặc về các nông trại để hái quả… Gần gũi với thiên nhiên sẽ đem lại cảm giác yêu đời, hạnh phúc.

20. Ghé thăm các buổi hòa nhạc, xem kịch, phim, triển lãm.

21. Học cách chờ đợi, nghĩ tích cực và kiên nhẫn cho đến khi rắc rối được giải quyết.

22. Được là chính mình là điều tuyệt vời nhất, bởi thế đừng mất công so sánh mình với ai cả.

23. Có thói quen tiết kiệm ngay từ bây giờ cho những thứ bạn muốn đầu tư về sau.

24. Mua tặng người ấy một món quà và viết những lời âu yếm dành tặng chàng.

25. Đọc truyện cười, nhìn ngắm những bức tranh phong cảnh sẽ khiến tâm trạng thư giãn hơn.


http://hcm.24h.com.vn/lam-dep/loi-khuyen-cho-tuoi-30-dep-man-ma-c145a365111.html

11 thg 3, 2011

Tha La xóm đạo

                 
                    Tha La xóm đạo    
            
         Vũ Anh Khanh
"Đây Tha La xóm đạo,
Có trái ngọt, cây lành.
Tôi về thăm một dạo,
Giữa mùa nắng vàng hanh,
Ngậm ngùi, Tha La bảo:       

- Đây rừng xanh, rừng xanh,
Bụi đùn quanh ngõ vắng,
Khói đùn quanh nóc tranh,
Gió đùn quanh mây trắng,
Và lửa loạn xây thành.

Viễn khách ơi! Hãy dừng chân cho hỏi
Nắng hạ vàng ngàn hoa gạo rưng rưng

Đây Tha La, một xóm đạo ven rừng.
Có trái ngọt, cây lành im bóng lá,
Con đường đỏ bụi phủ mờ gót lạ
Ngày êm êm lòng viễn khách bơ vơ!
Về chi đây! Khách hỡi! Có ai chờ?
Ai đưa đón?

Xin thưa, tôi lạc bước!
Không là duyên, không là bèo kiếp trước,
Không có ai chờ, đưa đón tôi đâu!
Rồi quạnh hiu, khách lặng lẽ cúi đầu,
Tìm hoa rụng lạc loài trên vệ cỏ.
Nghìn cánh hoa bay ngẩn ngơ trong gió
Gạo rưng rưng, nghìn hoa máu rưng rưng.
Nhìn hoa rơi, lòng khách bỗng bâng khuâng
Tha La hỏi: - Khách buồn nơi đây vắng?
- Không, tôi buồn vì mây trời đây trắng!

- Và khách buồn vì tiếng gió đang hờn?
Khách nhẹ cười, nghe gió nổi từng cơn.
Gió vun vút, gió rợn rùng, gió rít,
Bỗng đâu đây vẳng véo von tiếng địch:
- Thôi hết rồi! Còn chi nữa Tha La!
Bao người đi thề chẳng trở lại nhà
Nay đã chết giữa chiến trường ly loạn!
Tiếng địch càng cao, não nùng ai oán
Buồn trưa trưa, lây lất buồn trưa trưa
Buồn xưa xưa, ngây ngất buồn xưa xưa
Lòng viễn khách bỗng dưng tê tái lạnh
Khách rùng mình, ngẩn ngơ người hiu quạnh
- Thôi hết rồi! Còn chi nữa Tha La!
Đây mênh mông xóm đạo với rừng già
Nắng lổ đổ rụng trên đầu viễn khách.
Khách bước nhẹ theo con đường đỏ quạch.
Gặp cụ già đang ngắm gió bâng khuâng
Đang đón mây xa... Khách bỗng ngại ngần:
- Kính thưa cụ, vì sao Tha La vắng?
Cụ ngạo nghễ cười rung rung râu trắng,
Nhẹ bảo chàng: "Em chẳng biết gì ư?
Bao năm qua khói loạn phủ mịt mù!

Người nước Việt ra đi vì nước Việt
Tha La vắng vì Tha La đã biết,
Thương giống nòi, đau đất nước lầm than".

***
Trời xa xanh, mây trắng nghẹn ngàn hàng
Ngày hiu quạnh. ờ...Ơ...Hơ... Tiếng hát,
Buồn như gió lượn, lạnh dài đôi khúc nhạc.
Tiếng hát rằng:
Tha La hận quốc thù,
Tha La buồn tiếng kiếm.
Não nùng chưa! Tha La nguyện hy sinh
ờ... Ơ... Hơ... Có một đám Chiên lành
Quỳ cạnh Chúa một chiều xưa lửa dậy
Quỳ cạnh chúa, đám Chiên lành run rẩy:
- Lạy đức Thánh Cha!
Lạy đức Thánh Mẹ!
Lạy đức Thánh Thần
Chúng con xin về cõi tục để làm dân...

Rồi... cởi trả áo tu,
Rồi... xếp kinh cầu nguyện
Rồi... nhẹ bước trở về trần...
Viễn khách ơi! Viễn khách ơi!
Người hãy ngừng chân,
Nghe Tha La kể, nhưng mà thôi khách nhé!
Đất đã chuyển rung lòng bao thế hệ
Trời Tha La vần vũ đám mây tang,
Vui gì đâu mà tâm sự?
Buồn làm chi cho bẽ bàng!
ờ... Ơ... Hơ...ờ... ơ Hơ... Tiếng hát;
Rung lành lạnh, ngân trầm đôi khúc nhạc,
Buồn tênh tênh, não lòng lắm khách ơi!
Tha La thương người viễn khách quá đi thôi!

***
Khách ngoảnh mặt nghẹn ngào trông nắng đổ
Nghe gió thổi như trùng dương sóng vỗ.
Lá rừng cao vàng rụng lá rừng bay...
Giờ khách đi. Tha La nhắn câu này:
- Khi hết giặc, khách hãy về thăm nhé!
Hãy về thăm xóm đạo
Có trái ngọt cây lành
Tha La dâng ngàn hoa gạo
Và suối mát rừng xanh
Xem đám Chiên hiền thương áo trắng
Nghe trời đổi gió nhớ quanh quanh..."
 
       

Tha La Xóm Đạo
Nhạc: Dzũng Chinh

"Đây suối rừng xanh đồn quanh
Đây mây trắng nghìn hoa với cây lành
Còn gì viễn khách về đây chi hỡi người
Đất Việt giặc tràn lan. Biết Tha La hận căm

Nhẹ bước gặp cụ già, ngạo nghễ đang ngóng gió
Em chẳng biết gì ư. Cười run run dấu trắng
Đã từ bao năm qua khói loạn khu mịt mù
Khách về chi đây, nghe tiếng hát khách hận do đây buồn
Tiếng hờn ai oán, cời ra áo một chiều thu lửa dậy

Nghe não nùng chưa,
Tha La buồn tiên kiếp, Tha La giận mùa thu
Ôi khi hết giặc xong
Hãy về thăm Tha La có trái ngọt cây lành
Cây lá ngẩn ngơ nằm trên nghìn hoa máu làm hoen cả ven rừng
Lòng người viễn khách bỗng dưng tê tái lạnh với rừng già mong manh
Đám mây tan phủ quanh, trời tối về bàng hoàng
Lạnh dài đôi khúc hát
Vang giữa chiến trường xa, giặc đang gieo tan tóc
Từng đoàn trai ra đi đã thề chẳng trở về" 

       
Hận Tha La

Tác giả: Sơn Thảo


Đây Tha La Đây xóm đạo tiêu điều

Cây đồn quanh hận thù dâng ai oán
Đây mênh mông, Tha La buồn quạnh quẽ
Kìa rừng cây trái ngọt khách một dạo về thăm xóm
Hồn ngây ngất và buồn xưa lây lất
Nhìn hoa máu rưng sầụ

Đây Tha La Đây xóm đạo hoang tàn

Mây trời vây quanh màu tang khói lửa
Bao năm qua, Tha La còn chờ đó
Đoàn người đi giết thù đã hẹn thề từ dạo ấy
Lòng viễn khách, bồi hồi như thương tiếc
Mùa thu nắng hanh vàng.

ĐK:


Tha La ơi, xóm đạo ơi

Còn đâu nữa chiếc áo ngày xưa
Đành khép kín, khoác vào bộ chinh y
Lòng hờn căm, một chiều xưa lửa dậy
Nghe não nùng chưa, Tha La sầu khuất biếc
Xóm đạo chất hận thù.

Đâu Tha La Đâu xóm đạo yên lành

Nay còn Đâu một rừng xanh suối mát
Tha La ơi, khi nao giặc tan hết
Và ngày vui trở lại, khách lại về thăm xóm
Buồn lây lất, và buồn xưa chất ngất
Hận kia đến bao giờ. 



Tên Tha La phát nguyên từ tiếng Khmer là "Schla", đọc trại thành "Tha La" có nghĩa là trạm, trại ..  Là vùng đất xưa nơi người Chân Lạp định cư. Vùng đất Tha La ngày xưa là rừng rậm hoang vu, đã được quan quân và con dân chúa Nguyễn đến khai phá và định cư từ hơn 200 năm trước. Đất Tây Ninh cũng có nhiều chỗ cùng mang tên Tha La như sông Tha La ở huyện Tân Châu.  Hiện nay, "Tha La xóm đạo" thuộc xã An Hòa (Trãng Bàng).
         Theo sách Tây Ninh Xưa và Nay của tác giả Huỳnh Minh, xuất bản năm 1972 thì vào cuối thời Minh Mạng, khoảng 1840, có một nhóm giáo dân độ vài chục gia đình được cha Cosimo Trí dìu dắt, chạy nạn tới khu rừng Tha La, khai quang lập ấp xây dựng cuộc sống, đồng thời cố gắng bảo tồn gốc đạo và niềm tin. Khắp vùng xã An Hoà xưa hầu như đều có dấu chân của con Chúa. Cha Cosimo Trí đã thắp một ngọn nến giữa rừng âm u, vừa khai hoang lập ấp vừa ẩn náu, vừa mưu sinh, vừa khai sáng nguồn suối tâm linh tươi mát cho các con chiên, để nó trôi chảy cho đến ngày hôm nay.

         Tha La là một địa danh đẹp về thắng cảnh thiên nhiên và đẹp vì tình người qua bài thơ "Tha La xóm đạo" mà nhà thơ Vũ Anh Khanh có lần qua đây đã xúc cảm sáng tác. Đây là xóm đạo được tổ chức khá ngăn nắp và qui củ, nhà cửa khang trang, quây quần chung quanh ngôi thánh đường. Trải qua bao thăng trầm của chiến tranh tàn phá, nhà thờ đã được trùng tu lại. Cho tới năm 1967 thì việc sửa sang được hoàn tất. Chánh toà nằm giữa với tường gạch bao quanh, với sân rộng lót đá, với trường học và nhiều cơ sở phụ thuộc. Ngôi Chánh toà đồ sộ có phần nguy nga, hai mái ngói xoải dài xuống thấp có sức chứa chừng 400 con người ngoan đạo trong các buổi hành lễ. Tượng Đức Mẹ trước mặt, và có một hang đá khổng lồ nằm bên hông, tháp chuông không cao nhưng có kiến trúc lạ mắt như cái lồng chim. Toàn bộ khu nhà thờ, nhìn chung, với lối kiến trúc đơn giản, không mang nặng nét cổ điển của Tây phương, nhưng lại được bao bọc xung quanh bằng những tàn cây cổ thụ cao to cho bóng mát, mang vẻ u hoài, thanh tịnh như một ngôi chuà cổ của một miền quê.

Bài thơ "Tha La xóm đạo" của Vũ Anh Khanh đã đi vào lòng người bao nhiêu năm qua phải nói là có sự đóng góp của hai nhạc sĩ Dũng Chinh và Sơn Thảo đã phổ bài thơ thành hai ca khúc: "Tha La xóm đạo"và "Hận Tha La" khiến cho bài thơ càng bay bỗng vang xa hơn. (Sưu tầm)

 

7 thg 3, 2011

Hình tết muộn

Hội hoa xuân mùng 2 tết

  Tết đến nay đã hơn 1 tháng, vậy mà giờ mình mới tải mấy tấm hình chụp hôm tết lên, xem cũng vui, lại thấy nhớ mấy ngày tết.
       








Biển Long Hải

          Năm nào tết xong, cả nhà mình cũng tỗ chức đi biển, mấy năm trước toàn đi Vũng Tàu, năm nay đổi không khí chút, đi biển Long Hải.

Thả diều
mang theo bếp nướng mực, luộc cua ghẹ.