Trong xa cách, tình yêu ví như ngọn lửa trong gió. Gió sẽ thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng thành đám cháy lớn.

11 thg 5, 2010

Bí mật của niềm tin

Thật tình cờ, trong những ngày mà mọi thứ đối với mình so messy (xáo trộn) và unable to understand (khó hiểu) như thế này, chỉ biết auto suggestion (tự đoán) bằng niềm tin, thì đọc được trong blog của em dòng chữ "có niềm tin thì sẽ có tất cả". Niềm tin mang trong mình sức mạnh to lớn đến vậy sao...

Niềm tin. Biết định nghĩa thế nào về niềm tin cho đúng nhỉ?
Mình thích từ hy vọng, nhưng sống vì từ niềm tin. Đôi khi, chính bản thân mình cũng chẳng thể phân định rõ ràng sự khác nhau giữa niềm tin và hi vọng. Mơ hồ nghĩ rằng, hy vọng mang một chút gì có vẻ không thực, có vẻ hão huyền, chỉ là trông chờ vào một điều gì đó mà mình không có cơ sở chắc chắn rằng nó sẽ xảy ra. Còn niềm tin, hai chữ niềm tin nghe mạnh mẽ hơn nhiều. Chất chứa trong hai chữ niềm tin là cả một tinh thần phấn chấn, một thái độ tích cực, một con tim bừng bừng khí thế...
Niềm tin ai trao cho... Chọn ai để trao niềm tin... Cái tên đầu tiên mình chọn là bản thân mình. Mình phải nhận niềm tin từ bản thân mình và cũng phải trao niềm tin cho chính bản thân mình. Mình mà không làm được điều đó thì ai làm được nữa. Rồi thế nào nữa nhỉ? Đến lượt ai? Ờ, khó quá. Chẳng biết nữa. Một người nào đó có thể làm gì để mình bối rối khi trao niềm tin vào họ? Mình vẫn cố nghĩ rằng, việc mình trao đi niềm tin chỉ mang lại hiệu quả tích cực, cho nên có lẽ mình rộng rãi và hào phóng trong việc gửi gắm niềm tin lắm. Chắc chắn là, sẽ có nhiều khi, bạn sẽ cảm thấy biết ơn một người nào đó vô cùng khi họ mạnh dạn trao niềm tin của họ vào bạn. Nhưng mà... khi phương châm của mình là cười với ai ba lần mà họ vẫn lạnh băng thì thôi không còn cười nữa, thì việc ai đó làm mình thất vọng ba lần sẽ dẫn đến việc là mình sẽ lấy lại niềm tin, từ người đó.
Niềm tin không tự nhiên sinh ra, mà cũng chẳng tự nhiên mất đi. Niềm tin một khi sinh ra, chẳng thể tồn tại mãi. Niềm tin sẽ càng mạnh mẽ hơn, khi được ngày ngày củng cố. Chẳng ai trao cho bạn một niềm tin sống mãi khi bạn cứ hoài làm người ta thất vọng. Phải vậy thôi...

Anh nói rằng anh rất yêu em

Sao còn gửi nhớ thương cho người con gái khác

Để cuối cùng mình phải chia tay...

***


Sống ở trên đời có lúc tỉnh, lúc say

Nhưng chưa một lần em gọi tên người đàn ông khác

Dẫu những cám dỗ ngoài kia vẫn chực chờ khao khát

Mời gọi

..............dấu chân em.

***


Em ở lại vì tình yêu dành trọn cả cho anh

Nhưng anh cuối cùng lại buông tay để mất

Hất những đớn đau, em vẫn mỉm cười cầu mong anh hạnh phúc

„ Chẳng phải bao dung cũng không mong có lúc

Anh giật mình hối hận nhớ về em“

***


Dẫu bây giờ anh đã nói anh sai

Thí tình yêu trong em cũng chẳng còn để mà quay trở lại

Sẽ chẳng bao giờ....

mình có thể cùng nhau bước trên con đường dài

Gửi trả lại anh nụ hôn đầu trên môi giả dối

Niềm tin vỡ rồi

em phải đi thôi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét