"Cơn mưa chiều nay từng chiếc lá ngơ ngát ngậm ngùi,từng cơn gió hiu hắt bồi hồi
Giữa phố mưa bay em nghẹn ngào bật khóc trong lẽ loi.
Giá buốt đôi tay em lạc lồi tựa như chiếc lá"
Chỉ xin bắt đầu với lới bài hát "Khi người xa tôi" không biết từ khi nào mà em rất thích bài hát này, hay giống như đó là một lới tiên đoán cho tình yêu chúng mình, để đến một ngày có một nỗi đau mang tên "chia xa", đã bao lần em tự nhủ lòng mình phải xa anh, bởi vì em biết rằng mình chỉ là gánh nặng cho cuộc đời anh thôi, và cũng đã bao lần anh mắng em ngốc quá, vây mà giờ đây mình lại thật sự xa nhau. Mặc dù trong đầu đã đưa ra trăm ngàn lý do vẫn không thể hiểu được mình xa nhau vì đâu .
Chiều qua ngôi nghe bài hát này em lại khóc, dù luôn nhủ lòng mình sẽ không khóc. nhỏ bạn em lại bảo em hãy khóc đi, đừng cố kìm nén làm gì. Khóc xong sẽ thấy nguôi ngoai phần nào, nhưng khi những giọt nước mắt ấy rơi, em lại càng thấy nhớ anh nhiều hơn, bao nhiêu kỉ niệm lại ùa về. Lại thấy giận anh lắm, sao lại đến bên em làm chi, để giờ này mình lại xa nhau.
"Sau cơn đau dài tình chỉ là mật đắng với chua cay
Là đọa đầy là hạnh phúc xanh xao
Nuối tiếc chi, thương tiếc chi người cũng xa rồị"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét