It was a busy morning, about 8:30am, when an elderly gentleman in his 80's arrived to have stitches removed from his thumb. He said he was in a hurry, as he had an appointment at 9:00am.
I took his vital signs and had him take a seat, knowing it would be over an hour before someone would to able to see him. I saw him looking at his watch and decided since I was not busy with another patient, I would evaluate his wound.
On examining it I saw it was well healed, so I talked to one of the doctors and got the needed supplies to remove his sutures and redress his wound. While taking care of his wound, I asked him if he had another doctor's appointment this morning, as he was in such a hurry. The gentleman told me no, that he needed to go to the nursing home to eat breakfast with his wife.
I inquired as to her health. He told me that she had been there for a while because she is a victim of Alzheimer's disease. As we talked, I asked if she would be upset if he was a bit late. He replied that she no longer knew who he was, that she had not recognized him for five years now.
I was surprised and asked him, 'And you still go every morning, even though she doesn't know who you are?'
He smiled as he patted my hand and said, 'She doesn't know me but I still know who she is.'
I had to hold back tears as he left. I had goose bumps on my arm and thought, 'That is the kind of love I want in my life."
True love is neither physical nor romantic. True love is an acceptance of all that is, has been, will be, and will not be.
Remember that the small deeds that we do in life really matter.
Đó là một buổi sáng bận rộn, khoảng 8 giờ 30, một cụ già khoảng 80 tuổi đến cắt chỉ mũi khâu trên ngón tay ông. Ông ấy nói rằng ông đang rất vội, vì ông có một cuộc hẹn lúc 9 giờ.
Thấy vậy tôi mời ông ngồi ghế chờ đợi vì biết rằng sẽ mất khá nhiều thời gian mới đến lượt ông khám bệnh. Tôi thấy ông cứ nhìn đồng hồ và tôi quyết định sẽ kiểm tra vết khâu của ông ngay bây giờ.
Khi thấy vết thương đã khá tốt, tôi nói chuyện với một trong số các bác sĩ rằng hãy để tôi đảm nhận việc tháo vết khâu và điều trị vết thương cho ông Trong khi chăm sóc vết thương cho ông, tôi hỏi ông ấy nếu như ông đến gặp với một bác sĩ khác sáng nay ông sẽ không phải vội vàng như vậy. Ông trả lời không , rằng ông ấy cần đến viện dưỡng lão ăn sáng với vợ ông.
Ông nói rằng bà ấy đã phải ở đấy một thời gian dài để chữa trị căn bệnh Alzheimer. Lúc đó tôi đã hỏi rằng liệu bà ấy có cảm thấy buồn không nếu ông đến trễ một tí. Ông ta trả lời rằng đã từ lâu bà không còn biết ông là ai nữa và đã không còn nhận ra ông suốt năm năm qua.
Tôi rất ngạc nhiên và hỏi: "Và ông vẫn đến đó vào mỗi buổi sáng cho dù vợ ông vẫn không biết ông là ai sao?"
Ông ấy vừa cười vừa vỗ nhẹ vào tay tôi và nói: "Bà ấy không biết tôi là ai nhưng tôi thì vẫn biết bà ấy là ai."
Tôi đã phải cố gắng kiềm chế sự xúc động của mình khi ông rời khỏi. Tôi đã đứng lặng người và nghĩ rằng: "Đó chính là tình yêu mà tôi muốn có trong đời."
Tình yêu đích thực không phải vật chất và cũng không phải quá lãng mạn. Tình yêu đích thực là sự chấp nhận với tất cả mọi thứ, đã, sẽ và sẽ không còn nữa.
Hãy nhớ rằng những việc làm tuy nhỏ xảy ra trong cuộc sống của chúng ta đều mang ý nghĩa của nó.
Lê Nguyễn Hương Lan
Thấy vậy tôi mời ông ngồi ghế chờ đợi vì biết rằng sẽ mất khá nhiều thời gian mới đến lượt ông khám bệnh. Tôi thấy ông cứ nhìn đồng hồ và tôi quyết định sẽ kiểm tra vết khâu của ông ngay bây giờ.
Khi thấy vết thương đã khá tốt, tôi nói chuyện với một trong số các bác sĩ rằng hãy để tôi đảm nhận việc tháo vết khâu và điều trị vết thương cho ông Trong khi chăm sóc vết thương cho ông, tôi hỏi ông ấy nếu như ông đến gặp với một bác sĩ khác sáng nay ông sẽ không phải vội vàng như vậy. Ông trả lời không , rằng ông ấy cần đến viện dưỡng lão ăn sáng với vợ ông.
Ông nói rằng bà ấy đã phải ở đấy một thời gian dài để chữa trị căn bệnh Alzheimer. Lúc đó tôi đã hỏi rằng liệu bà ấy có cảm thấy buồn không nếu ông đến trễ một tí. Ông ta trả lời rằng đã từ lâu bà không còn biết ông là ai nữa và đã không còn nhận ra ông suốt năm năm qua.
Tôi rất ngạc nhiên và hỏi: "Và ông vẫn đến đó vào mỗi buổi sáng cho dù vợ ông vẫn không biết ông là ai sao?"
Ông ấy vừa cười vừa vỗ nhẹ vào tay tôi và nói: "Bà ấy không biết tôi là ai nhưng tôi thì vẫn biết bà ấy là ai."
Tôi đã phải cố gắng kiềm chế sự xúc động của mình khi ông rời khỏi. Tôi đã đứng lặng người và nghĩ rằng: "Đó chính là tình yêu mà tôi muốn có trong đời."
Tình yêu đích thực không phải vật chất và cũng không phải quá lãng mạn. Tình yêu đích thực là sự chấp nhận với tất cả mọi thứ, đã, sẽ và sẽ không còn nữa.
Hãy nhớ rằng những việc làm tuy nhỏ xảy ra trong cuộc sống của chúng ta đều mang ý nghĩa của nó.
Lê Nguyễn Hương Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét